Hai
năm rồi cha không lái chiếc xe
Chiếc
xe Dream bây giờ đã cũ
Cha
mệt quá, dừng chân và nằm ngủ
Con
thức, cha không dậy nữa rồi…
Ngược
thời gian về ngày tháng xa xôi
Con
tìm lại những khoảng trời kỷ niệm
Trí
nhớ kém nên mập mờ, ẩn hiện
Dáng
cha con trên những chặng đường dài,…
Bao
lần rồi dưới ánh nắng ban mai
Cha
đưa con đi thi ngoài huyện nhỉ?
Cũng
là khi ánh mặt trời chân lý
Chiếu
qua tim và rọi thẳng qua đầu!
Bao
lần rồi kiếm củi tận rừng sâu?
Gánh
nặng trên vai trèo đèo lội suối
Với
cơm vắt, lạc rang hay rừng muối
Cha
lái xe Dream, con giữ xe bò….
Chân
con ngắn, người còn chưa to
Nhưng
cha đã dạy cho con tập lái
Năm
lớp bảy, vỡ gương – con nhớ mãi
Khi
đẩy xe với số một vào nhà!
Con
lớn lên và biết đón đưa cha
Giúp
đỡ cùng cha những ngày cày ruộng
Cha
lấm lem, con lấm bùn thật ngượng
Nhưng
vẫn vui tươi và vẫn yêu đời…
Còn
bây giờ chỉ có mỗi con thôi
Tay
cầm lái đi giữa đời rộng mở!
Chiếc
xe ấy không cao sang, rực rỡ
Nhưng
chở con tìm lại một khung trời
Mai
đây rồi con sẽ có xe hơi
Công
danh sẽ đón chờ con phía trước
Nhưng
mãi mãi không bao giờ quên được
Chiếc
xe Dream và kỉ niệm bên người…
(Phan
Xuân Nam)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét