Theo
quan điểm của người viết thì rất khó xảy ra kịch bản này. Người viết sẽ gợi ý để
người đọc tư duy ra vấn đề bên trong, rất hay và thú vị.
Trong
một câu nói của người Việt Nam như sau: đồng tiền liền khúc ruột và bây giờ các
khúc ruột nó cứ quyện vào nhau, đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn, đồng tiền
nó cứ quyện vào nhau
Quan
hệ mậu dịch giữa Hoa Kỳ - China mỗi 1 năm nó vô cùng cao, khoảng 600 tỷ USD và
các công ty China bây giờ đầu tư ngược trở lại Hoa Kỳ, tạo công ăn việc làm cho
người Hoa Kỳ thì liệu rằng các dân biểu Hoa Kỳ có lên tiếng chống China một
cách mạnh mẽ hơn hay không?. Đặc biệt là các vị dân biểu có công ty China nằm
trong địa hạt của họ
Bây
giờ, chúng ta lại nghe thêm 1 tin mới: Công ty hàng không Thẩm Quyến (China)
tuyên bố mua 46 chiếc máy bay Boeing 737 của 1 đại công ty Hoa Kỳ (Boeing) trị
giá 4,3 tỷ usd – Theo Bloomberg ngày 3-6-2015. Đây là 1 công ty rất lớn của
China, Thẩm Quyến là 1 thành phố giáp với Hong Kong, tên của công ty hàng không
Thẩm Quyến là Shenzhen Airlines, theo dự trù công ty này sẽ nhận 46 chiếc máy
bay từ 2016 – 2020 – tin của TTCK Thượng Hải cho biết
Hiện
nay công ty có 1 đội máy bay gồm: Boeing 747,737 cũng như A320 và A319 và những
máy bay này chỉ chở hơn 100 hành khách và chở những hàng hóa thương mại mà thôi
Loại
Boeing 737 này rất hữu dụng và được nhiều nơi sử dụng, có 1 đường đi giữa 2
hàng ghế, loại máy bay chở khoảng hơn 100 hành khách, đi những nơi gần rất thuận
tiện, Boeing bán rất ăn khách, 1 chiếc Boeing 737 giá từ 78 – 113 triệu usd, có
chi phí sửa chữa thấp hơn các loại máy bay khác khoảng 8% chi phí
Sắp
tới Boeing bỏ túi khoảng 4,3 tỷ usd và người ta dự trù Boeing trong 20 năm tới
sẽ sản xuất khoảng 6.000 chiếc máy bay mới trị giá tổng công 780 tỷ usd, phục vụ
khoảng 50% nhu cầu mua máy bay của Châu Á, tương đương 16% nhu cầu thế giới, ví
dụ trên thế giới có nhu cầu 100 chiếc/năm thì có 16 chiếc nằm ở châu Á, trong
16 chiếc này thì 50% là do Boeing sản xuất
Thị
trường hàng không châu Á trong những năm tới, dự báo tăng rất mạnh so với thị
trường Châu Âu đã bão hòa vì Châu Âu đi xe điện nhiều.
Dân
số China, Ấn Độ đi máy bay nhiều với dân số 2,5 tỷ dân (hơn 2/3 thế giới)
Do
đó, trong 20 chục năm tới Boeing sẽ hốt bạc, bỏ túi khoảng 780 tỷ usd, thì bao
nhiều người Việt Nam, Mỹ làm việc trong hãng Boeing hưởng lợi trong việc này
Liệu
rằng có ai trong chúng ta lại dám nói bây giờ công ty Boeing này buôn bán với
China, tôi tẩy chay và không thèm đi làm. Chúng ta có dám nói và làm như thế
không
Tình
hình thế giới hiện này nó khá phức tạp. Nếu chúng ta nhớ lại thời đệ nhất và đệ
nhì thế chiến thế giới tại sao người Đức lại gây ra cuộc chiến đó. Đơn giản là
dành thị trường và dành các nguồn khoáng sản mới khi một nước Đức với 1 kỹ thuật
mới vươn lên mà thế giới lúc đó định hình bởi các định chế của người Anh, Pháp,
các quốc gia có bờ biển đã đi chiếm lục địa ở khắp nơi nhưng mà thời gian đó
các nền kinh tế không bị ràng buộc với nhau giống như bây giờ
Bây
giờ liệu rằng có thứ thuốc sổ nào cho các khúc ruột này nó tung ra không? Có quốc
gia nào dám uống hay không. Vấn đề này rất là khó
Thời
xưa, Đức là 1 nước có kỹ nghệ số 1 Châu Âu, và hồi đó Đức giống như 1 thằng bé
lớn như thỏi, cần có đồ ăn thêm và đi kiếm thêm đồ ăn. Trung Quốc bây giờ cũng
y chang như vậy nhưng có điều chúng ta đừng bao giờ coi thường họ, nhiều khi có
1 số người nói rằng: ôi…họ không biết gì đâu, hò khờ lắm, họ tào lao, đám ngu dốt,
nông dân,…lầm, lầm, lầm và lầm. Đừng bao giờ khinh địch
Có
thể nói con người ta ngày nay học từ lịch sử và họ khôn ngoan hơn nhiều. Chúng
ta cứ nhìn và thấy: Nhật đã sai lầm khi tấn công Mỹ ở Trân Châu Cảng mà lúc đó
Nhật với Mỹ gần như không có liên hệ gì nhiều về chiến lược, nó ở xa bờ, mà hồi
đó kỹ thuật nó hạn chế lắm, nhà ai nấy ở, giống như vùng đồng quê vậy, nhà anh
A đóng cửa muốn làm gì làm, nha2anh B đóng cửa muốn làm gì làm, không liên quan
lẫn nhau, ngày xưa anh A và anh B chả cần phải gặp nhau. Còn bây giờ có điện
thoại anh A làm gì thì anh B biết hết và ngược lại, nhà anh A có tiệc tùng gì
thì mời mời thì anh B qua rất nhanh. Ngày xưa thì đi bộ còn ngại ngùng, bây giờ
có xe hơi đi 1 èo là tới. Đại khái là như vậy
Thành
ra có nhiều liên đới nên người ta khôn lắm. Người ta không những không đánh
nhau mà còn nuôi anh, đưa tiền cho anh xài nữa – hơi khó là chuyện này. Cái đó
là cái chúng ta phải để ý. Nó phức tập vô cùng, bây giờ bạn thù, thù bạn nó loạn
xà ngầu, mới bạn đây, 1 phút sau thành thù, mới là thù xách dao định đâm nhau
nhưng tự nhiên thấy tiền đưa ra lút dao lại thành bạn. Đó là cách thế giới vận
hành như thế
Trong
những ngày vừa qua, có rất nhiều tiếng nói bàn nhau vô cùng vui khi Hoa Kỳ can
thiệp vào Biển Đông, rất là mãn nguyện, ai cũng hồ hỡi bên trong lẫn ra ngoài.
Có 1 lời bàn luận vô cùng chí lý như sau:
tại sao chúng ta lại hào hững khi 1 ông Mỹ lại nhảy vào chuyện biển Đông, tiếp
tục đi theo đuôi ông Mỹ, tại sao không có 1 người nào nói chúng ta có 1 cách
nào đó, chúng ta thử một ngày nào đó để mà chúng ta làm chuyện này không có
theo đuôi ông nào cả bởi vì đến 1 lúc nào đó, cái ông đó ông cắt đuôi chúng ta
thì sao.
Chúng ta chưa thấy có 1 điều lên tiếng
như thế, người Việt Nam ta trong hoàn cảnh này phải làm cái gì, có thể bây giờ
chúng ta không làm được nhưng trong 10-20 năm nữa ta có plan gì
Bây
giờ Hoa Kỳ có những cái hành động có vẻ ngoạn mục trong mắt chúng ta hiện tại,
nhưng mà liệu có đi đến đường cùng hay không khi mà bây giờ chúng ta nhận ra rằng
khúc ruột của họ hiện cuốn chặt với nhau như thế này và chắc chắn 1 điều rằng,
không một ông nào muốn thuốc sổ or tác nhau ra cả tại vì tiền đã trở thành là
máu, thịt, xương rồi. Cho nên người ta không uống thuốc sổ để xóa những đồng tiền
đó đâu
Trong
tháng 6-2015 này và sắp tới có 2 sự kiện rất quan trọng trong mối quan hệ giữa
Trung Quốc và Mỹ. Tháng 6 này, 1
phái đoàn Trung Quốc sẽ qua Mỹ để đối thoại hàng năm về quan hệ quân sự, kinh tế
giữa Mỹ và China
Tháng 9-2015, Ông Tập Cận
Bình sẽ qua Mỹ và gặp ông Obama tại New York. Các bạn thấy không: có những chuyện
thấy vậy nhưng không phải vậy
Liệu
chúng ta có thể biết được giới doanh gia của Mỹ nói chuyện với giới doanh gia của
China thế nào, chúng ta không biết. Và rồi 2 đại ca đó ngồi với nhau nói chuyện
rất kín ở New York những chuyện gì, chúng ta cũng chia biết. Năm 2013, 2 đại ca
nói chuyện ở Palm Springs, CA. Chúng ta cũng không biết họ nói chuyện gì bên
trong. Thấy 2 ông đi bộ, đút tay túi quần trong khu nhà giống như sa mạc. Chúng
ta không biết gì hết. Đó là những cái chúng ta để ý trong tương lai
Mặc
dù, chúng ta cũng chờ China nổ súng tấn công Hoa Kỳ để có cớ Hoa Kỳ tấn công lại,
nhưng chúng ta không biết liệu cuộc gặp tại New York sắp tới có phải là hội nghị
Palm Springs hứ hai, khi họ lại ngồi lại và bắt đầu chia với nhau lãnh thổ: tôi
khu này nhé, anh khu này nhé, anh đừng bao giờ nổ súng trước nhé, nếu có nổ thì
anh giơ lên trời nhé, đừng có chĩa vào tàu chúng tôi nhé, còn anh kia có bay
thì báo chúng tôi biết trước để chúng tôi cầm loa báo: tranh ra tranh ra nhé để
đừng có hiểu lầm nhé,…đại khái là như vậy. Tại
vì sao vì máu thịt của họ đã có nhau rồi
Khi nói điều này, không phải làm chúng
ta bi quan, hay mất nhuệ khí. Đôi khi, chúng ta phải tĩnh táo, có những hoàn cảnh
chúng ta phải chuẩn bị trước. Các cụ đã dạy: đừng bao giờ để nước đến chân mới
nhảy, nhiều khi chúng ta cứ lo tự sướng, không phải nước đến chân mà đến ngực rồi
vẫn tự sướng chưa chịu chạy mà để nước ngập đến miệng, nói không được thì chúng
ta mới biết. Cái đó mới khổ.
1
cách nhìn thực dụng, hehehe…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét