Thứ Tư, 27 tháng 1, 2016

TỪ KHỦNG HOẢNG KINH TẾ 1929- 33 VÀ VAI TRÒ MAINSTREET HAY WALL STREET

Sau hàng tuần căng thẳng tranh chấp giữa 2 đảng Dân chủ và Cộng hòa chỉ vài giờ trước khi nước Mỹ "vở nợ" , 2 đàng đã đi đến thỏa hiệp Cho phép nâng mức trần nợ thêm 2,4 ngàn tỷ đôla – đủ để nước Mỹ tiếp tục vay mượn tiền đến năm 2013. 
Chuyện này nói lên điều gì?
-Tài phiệt Mỹ không bao giờ gánh lưng vào chịu thêm thuế cho nhẹ gánh quốc gia
- Toàn dân Hoa kỳ là tập hợp chịu lãnh hậu quả quá sức chịu đựng với số nợ khổng lồ còn lớn hơn TỔNG SẢN PHẨM QUÔC DÂN GDP của Mỹ hiện nay.
-chỉ số chứng khoán trợt giá mạnh hôm thứ Năm, qua tối thứ Sáu, Hoa Kỳ bị tổ chức tín dụng S&P lần đầu tiên đánh tutï hạng từ AAA xuống còn AA+.
TQ tỏ ra khó chịu trước thỏa thuận về mức giới hạn vay mượn của Mỹ
Gần đây Trung cộng lên mặt "ông nhà giàu" muốn "giảng cho Hoa Kỳ một bài học nghiêm khắc về tư bản" ! 
"Bắc Kinh nói rằng Washington cần phải đi đến chỗ học làm quen với thực tế đau đớn rằng rằng thời kỳ mà Mỹ chỉ cần vay mượn để giải quyết mớ bề bộn do chính họ tạo ra đang qua đi...

Bình luận chua chát của Tân Hoa Xã chỉ trích Hoa Kỳ về điều gọi là "nghiện vay nợ" và "đấu đá chính trị thiển cận." Bình luận này còn nói tiếp rằng thế giới cần phải có một chỉ tệ dự trữ toàn cầu mới và ổn định
"(trich VOA)

Tại sao Trung cộng lại tỏ ra "cay cú" như thế kia? CHuyện dễ hiểu Tàu cộng biết "đau" nhưng phải "è lưng ra gánh" vì không gánh không được! Hãy xem nhãn hiệu "MADE IN CHINA" tràn ngập trên thị trường nội địa Mỹ hiện nay thì chúng ta thừa hiểu.

CHúng ta hãy trở về quá khứ để biết rằng con đường phát triển của tư bản Mỹ đang gặp lại rắc rối lớn khi đã quay lưng với con đường phát triển của MAIN STREET tức khối kinh tế chú trọng đến đa số người dân đứng ngoài thành phần 1 % tài phiệt đang nắm toàn bộ Wall Street tức thị trường chứng khoáng hiện tại đã có một tiền sử là nơi khởi đầu của khủng hoảng kinh tế thế giới trước đây.


công nhân thất nghiệp sắp hàng dài chờ trợ cấp thực phẩm 1928
TỪ KHỦNG HOẢNG KINH TẾ 1929- 33 VÀ VAI TRÒ MAINSTREET HAY WALL STREET



Từ sự sụp đổ của thị trương chứng khoán Hoa kỳ 1929 đã dẫn đến sự sụp đổ liên hoàn kinh tế thế giới và được gọi là ĐẠI KHỦNG HOẢNG KINH TẾ HOA KỲ (the Great Depression in the United States)

Hầu hết nước Mỹ không thể quên cái ngày THỨ BA ĐEN, ngày 29 tháng 10 năm 1929 mở đầu một thập niên của tình trạng thất nghiệp tràn lan, nghèo túng và vật lộn chống lạm phát .

Theo nhà kinh tế gia Milton Friedman (1912-2006 Ph D Columbia University) thì nguyên do này do Ngân hàng dự trữ liên bang đã cung cấp quá nhiều quỹ dự trữ cho hệ thống ngân hàng đang cạn sạch . Nhưng theo quan niệm thường tình thi cuộc đại khủng hoảng này phát sinh ra từ hội chứng của nhu cầu tiêu thụ khổng lồ mà nợ nần thương nghiệp thì lại chồng chất quá cao . Thị trường bệnh hoạn như vậy đưa đến khó khăn chồng chất cho hệ thống ngân hàng và các nhà đầu tư đưa đến sự thịnh vượng thiếu cân đối và có thể là giả tạo .
Ngoài ra còn có những biến cố về đất trời đưa lại là 2 trận đại thiên tai là DUST BOWL và Miami Huricain đã góp phần làm nên cuộc ĐẠI KHỦNG HOẢNG đó . Biến cố Dust Bowl là do lỗi lầm trong đại nông canh tác (chuyên canh) làm đất đai không còn cỏ để giữ độ ẩm nên khi có trận đại hạn hán 1930 những lớp đất dày khô tạo thành những lơp mây bụi khổng lồ DUST STORM tràn ngập Trung Tây nước Mỹ kéo che phủ cả bờ Đông . Trận Dust Storm này đã làm ảnh hưởng đến 400 000 km2 đất nông nghiệp của Texas. Oklahoma, New Mexico, Colorado và Kansas.

Trận Great Miami Huricaine 1926 cũng tàn phá nặng nề Florida còn kéo dài đến các vùng nông nghiệp của Alabama, Bahamas làm di chứng cho cuộc đại khung hoảng .

Theo Milton Friedman thì thị trường chứng khoán đóng vai trò chính cho cuộc khủng hoảng này. Làm giảm khả năng mong muốn đầu tư làm ăn , bi quan tiêu cực cái nhìn của các nhà đầu tư nhất là tỷ suất lời quá cao của ngân hàng trung ương đã kéo đầu nền sản xuất kinh tế chúi mũi .

Đây là thời kỳ mà Herbert C. Hoover (1929-1933) làm tổng thống với chính sách cứu vản yếu kém của ông về kinh tế làm dân Mỹ tức giận đã đưa đến hiện tượng hàng loạt khu ổ chuột tồi tàn và la liệt các khu lều trại lổng chỗng của nông dân , thợ thuyền lang thất nghiệp nên các khu lều trại rách nát được đặt tên là HOOVERVILLE (thành phố của ông Hoover)

NEW DEAL


Khi TT Franklin D. Roosvelt (1933-1945) lên thì ông đã đưa ra chính sách NEW DEAL để cứu vãn kinh tế Mỹ.

- hạ giá thành phẩm , tăng lương thợ thuyền
- khuyến khích các tổ hợp tăng lương lên đến 93% để kích thích sức mua của giới lao động
- giảm bớt sản lượng nông phẩm để tăng giá cả trong nông nghiệp hầu cho nông dân có đời sống cao hơn
và nhiều biện pháp kinh tế khác nữa.
năm 1929 sự chi tiêu liên bang chỉ tới 3% GDP(Gross Domestic Product) tổng sản lượng quốc nôi nhưng đến khoảng 1933-39 tăng gấp 3 là nguyên nhân đầu tiên tăng số nợ chính phủ . Nợ chính phủ trong nhiệm kỳ TT Ho over tăng đến 40% GNP (tổng sản lượng quốc gia) và Roosevelt giữ mức này cho đến 1939 lúc bắt đầu cuộc chiến Thế giới 2 thì nó đã vượt lên 128% .

CUỘC SUY THOÁI NĂM 1937 (RECESSION)

Đến 1936 các ngành chủ lực kinh tế của Mỹ đã lấy lại mức độ như những năm 1920 nhưng tỷ lệ thất nghiệp vẫn ở mức độ cao (16.9% nhảy lên 19% năm 1938) TT Roosevelt liền phản ứng bằng chính sách mạnh mẻ do Thurman Arnold cầm đâu để chống lại các tổ hợp độc quyền kinh tế đặc biệt trong y tế nhưng cũng thất bại . Thurman (1891-1969 ) là luật sư phụ giúp nội các TT Ro oservelt và đặc biệt có tiếng trong chiến lược vơi TRUST BUSTING( chống các tập đoàn tư bản).

Trước năm 1937 lao động trong lãnh vực tư nhân chỉ ngang với cuối thập niên 1920 mà thôi. Con số lao động chỉ tăng nhanh nhơ vào cuộc Thế Giới Chiến 2 bùng nổ và nước Mỹ phải phải chiến thắng cuộc chiến này khi Phát xít Đức gây hấn với Mỹ và qua đó Mỹ đã tăng số lao động đột biến tăng từ 11 triệu năm 1940 cho đến 18 triệu năm 1943 nên cuộc suy thoái mơí co cơ may biến dạng .
-chúng ta để ý rằng thời này TT Roơsevelt làm nhiều hơn 2 nhiệm kỳ, vì Tu chính án 22 năm 1951 mới bắt đầu giới hạn TT Mỹ là 2 nhiệm kỳ.

Bước vào Thế Chiến 2 , Mỹ đã chi dụng các ngân sách quân sự khổng lồ, tung vào chiến trường lên đến 17 triệu thanh niên (1945). Tất cả các nhà thầu với chính phủ đều huởng được chính sách giá cả , giới công nhân lương bỗng cũng được trợ giá thêm làm kích thích thêm sức sản xuất của Mỹ. 1941-1943 tất cả các xí nghiệp đều thâu dụng các công nhân chưa có tay nghề vì đã được chính phủ trợ giúp. Trong thời kỳ này tất cả thanh niên Mỹ đều xem như được huấn luyện kỹ thuật và tay nghề trong môi trường VĨ ĐẠI là quân đội .

Những cơn khủng hoảng mất dần đi trong thời gian CHIẾN TRANH , thêm thay những loại chính sách bất thành văn hạn chế thuê mướn phụ nữ , người trên 45 hay dưới 18 tuổi . Thêm vào đó sự đình công cũng chấm dứt khi các nghiệp đoàn đã ép buộc nhân công làm việc căng thẳng hơn cùng với chuyện xây dựng thêm hàng vạn cơ xưởng cùng tăng ca làm . Những tổng hợp này đã giúp cho tỷ lệ thất nghiệp ở Mỹ chỉ còn dưới 2% vào năm 1943 .

Tóm lại kinh tế thịnh vượng và suy thoái là chuyện có thể xảy ra , và một khi có một sự ĐẠI SUY THOÁI , phải chăng " nhờ vào chiến tranh" con người mới sắp xếp được TRẬT TỰ kinh tế mới? Câu hỏi này đúng , thì là một ĐẠI HỌA.

MAIN STREET hay WALL STREET CHO QUỐC KẾ DÂN SINH HOA KỲ?


Trong 1 buổi dạ tiệc trong nam Kissinger cố mang thân già đến chào đón lãnh tụ Trung cộng Hồ cẩm Đào. Trong một cử chỉ an ủi họ Hồ vỗ vai Kissinger như ngầm "thưởng công" cho 1 người "lính xung kích" mở đường cho nước Trung hoa giàu có như hôm nay.

Bên ngoài , nhóm tranh đấu nhân quyền Tin Lành đã bỏ MỘT GHẾ TRỐNG nhằm chỉ trích tt Obama vị tt đầu tiên nước Mỹ đã thết đãi 1 người cầm đầu một nước đã bỏ tù một khôi nguyên giải NOBEL HÒA BÌNH TRONG TÙ TỘI! đó là ông Lưu Thiếu BẢO đã bị CS Trung Hoa bỏ tù 11 năm và cấm cố không cho đi lãnh giải Nobel năm 2010 vừa rồi.

Hồ cẩm Đào trong chuyến đi cuối này trong chức vụ cầm quyền cũng dở lại cái trò cố hữu lâu nay của CS là "mềm nắn cứng buông" hay "đàm đánh, đánh đàm" thôi. Vừa thoa dịu sự căng thẳng của Hoa kỳ bằng vài hợp đồng béo bở vừa lời hứa sẽ mua thêm công trái cho Hoa kỳ.
Chưa biết mèo nào cắn miêu nào .

Cái đáng bàn ở đây là chính sách của khối bảo thủ chủ tâm vươn dài quyền lợi của họ ra khỏi chính quốc với TOÀN CẦU HÓA cùng với các nhóm tài phiệt quốc tế bỏ qua quyền lợi của ngừoi dân chính quốc, đang kết hợp với quyền lợi các nhóm siêu độc tài quốc tế điển hình là CS Trung hoa, đang đưa kinh tế một siêu cường như Hoa kỳ vào sa lầy lụn bại khó ngoi lên lại vị trí hàng đầu thế giới như xưa. 

Chuyện lại đáng quan tâm hơn khi các thế lực độc tài càng được cũng cố vị trí của chúng thì nền dân chủ nhân quyền của nhân loại càng đi vào thảm nạn khó bề tranh đấu giành thắng lợi.
Thưa quý vị

Theo chuyện thường tình trên đời nay khi thâm công bị nợ thì bất cứ quốc gia nàocũng phải cắt giảm chi tiêu, đồng thời tạo nên nhiều công ăn việc làm . Nhưng tại sao kinh tế USA phải bị xuống dốc như vậy? Tại sao Trung Hoa mỗi lúc mỗi thặng dư ngoại tệ dự trữ ?

Vừa qua bài "Toàn cầu hóa làm lợi cho ai" tôi đã dẫn ra nguyên nhân 1 làm kinh tế Mỹ phải đi đến giai đoạn "dưới cơ !" càng lúc càng bị mất cân đối với Trung hoa lục địa?

Qua bài thứ 2 này chúng ta sẽ thấy chính sách bảo thủ (conservative policies) đã làm yếu đi nền kinh tế đứng đầu hoàn cầu như hiện nay.khi giới bảo thủ vì quyền lợi toa rập với các cực kinh tế toàn cầu làm lơ lợi ích cho giới Main Street, tức là doanh nghiệp nhỏ, giới lao động và đa số người dân thực tế đang cần có công ăn việc làm ngay tại chính quốc ?

Ngày 1 tháng 8 năm 2007 chiếc cầu bắc qua xa lộ I 35 west thành phố Minneapolis dài 1907 feet thình lình đổ sụp kéo theo 120 xe và 160 người trên đó. Kết quả 13 người tử vong và 144 bị thương. Cầu I-35 sụp đổ đó là dấu hiệu báo cho cả loạt 77,000 cầu của nước Mỹ đang vào giai đoạn già nua cần phải làm lại mới. Nó là dấu hiệu cảnh báo nước Mỹ đang cần phục hồi HẠ TẦNG CƠ SỞ (infrastructures) cho nền kinh tế đã qua giai đoạn phát triển tột cùng.

Đó là chưa kể 80,000 cầu khác thuộc loại xưa cổ không thích hợp với chiều cao và rộng của xe tải hiện hành. Thêm vào đó 47 % của 468 095 cầu tại các vùng hẻo lánh đang yếu dần và không thích hợp cho xe cộ hiện nay. Cho đến hôm nay 20% số cầu tại Mỹ đã quá độ tuổi 50 năm!

Theo HIỆP HỘI KỸ SƯ KIẾN THIẾT XÃ HỘI MỸ (American Society of Civil Engineers) với báo cáo và đánh giá mới nhất họ đã đánh giá hạng C" cho chất lượng cầu ở Mỹ và họ đã ước tính 1 năm cần khoảng 17 tỷ USD kéo dài 50 năm để xóa đi các yếu kém của hệ thống cầu ở Mỹ.

Cầu I-35 W sụp đổ là tiếng chuông cảnh báo cho Hoa kỳ tung vốn vào chấn hưng hạ tầng kiến trúc và tạo thêm hàng triêu việc làm mới giống như kế hoạch New Deal 1933-1936 của cố TT Rosevelt góp phần cứu cuộc Đại Khủng Hoảng Kinh Tế Hoa kỳ 1929-1933. 

Tháng 3 năm 2008, chính phủ liên bang đầu tiên chiến dịch Bail Out 29 tỷ USD cứu Bear Stearns, tiếp theo tháng 9 cùng năm đảm nhận Freddie Mac và Fannie Mae, 2 "ĐẠI GIA" cho vay về đia ốc. Đây là bước đầu tiên người dân thọ thuế Hoa kỳ phải è lưng gánh 200 tỷ USD cho mấy ông này. Chưa hết, 10 ngày sau chính phủ liên bang phải bail out cho "tay tổ" AIG (American International Group) với 85 tỷ USD cứu khốn. Giai đoạn này thành ngữ TOO BIG TO FAIL mới soi rọi rõ ý hướng của bảo thủ là ưu tiên 1 cho WALL STREET thôi. Chuyện dài Bail out chưa hết, chính sách Bail Out của giới bảo thủ qua quốc hội đã chi 700 tỷ USD cứu Wall Street trong thời cựu tt Bush con, cứu những nhà băng và tổ hợp tài chánh giàu xụ và còn giới Main Street thì sao? từ tháng 12,2007 đến tháng 5/2009 có hơn 6 triệu lao động Mỹ mất job, và từ tháng 9/2008 đã có thêm 4 triệu con dân Mỹ đã và đang tiếp tục mất việc.

Chúng ta thấy rằng chính xây dựng hạ tầng cơ sở làm vững lại cái xương sống kinh tế cho Hoa kỳ tạo nên công ăn việc làm cho Main St thì giới bảo thủ (đảng CH) bỏ ngoài tai .Trái lại với chính sách TOÀN CẦU HÓA họ tạo thêm công ăn việc làm cho xứ người. Hay nói khác đi là chuyển hàng triệu job ra nước ngoài theo thuật ngữ kinh tế.

Giới bảo thủ cổ xúy việc giảm thuế để kích thích kinh tế? Ai là người lợi nhất? và có thực sự giúp cho kinh tế lên thêm hay không?

Lấy thí dụ,chính sách giảm thuế của tt Bush thì giới giàu có trung bình được giảm $78 460. (giới giàu chiếm 1% dân số Mỹ) còn 20% thành phần nghèo nhất của xã hội Mỹ trung bình được giảm $1,090. USD thôi.

Giới bảo thủ loay hoay trong vấn đề GIẢM THUẾ, BAIL OUT chung quy lại chỉ làm lợi cho giới giàu có và Wall St. Trong lúc Main St tức giới trung lưu Lao động công nhân cùng giới tiểu thương đang cần Bail out với công việc cần kíp là cứu vãn hạ tầng cơ sở nước Mỹ đang vào giai đoạn già nua yếu kém đồng thời tạo hàng triệu công việc thì đang bị bảo thủ "ngâm tôm" tại bàn giấy.

Hạ tầng cơ sở tại Mỹ tiếp tục thách đố:

*Đê Đập Rạn Nứt

Ngày 28 tháng 8 năm 2005, trận bão dữ dội Katrina đã tràn vào vùng Vịnh Mexico với gió mạnh lên cấp 5. Khi Trận bão tràn qua thành phố New Orlean vào 29 tháng 8 thì gió mạnh còn cấp 2 hay ít hơn. Rũi thay hệ thống đê ở đây bảo vệ cho thành phố lại không còn chịu đựng được đưa đến thảm nạn cho thành phố này. Với thành phố bị nước lụt tấn công và tràn ngập 80% cùng thảm nạn 1000 người chết. Mặc dầu chính phủ nói họ "ngạc nhiên" nhưng chính các kỹ sư đã nhiều năm báo động trước sự yếu ớt của đê điều bảo vệ nhưng đã bị chính phủ phớt lờ.

Katrina và trận lụt cùng sự vỡ đê ở đây chỉ là 1 cảnh báo đầu cho sự già nua yếu kém của hệ thống 150 đê loại này trên khắp nước Mỹ đang ở vào giai đoạn nguy hiểm. Quả không sai, ngày 11 tháng 6 năm 2008 đê Cedar Rapids cũng đổ vỡ làm 100 khu phố bị ngập . Vấn đề chính không phải các kỹ sư không biết mà chính là các nơi này đã "ngữa cổ" đợi ngân sách chính phủ từ 1993 đến nay?

Các đập nước cũng trên nguy cơ cần đầu tư sửa chữa.Vào ngày 14 tháng 3 năm 2006 đập Ko Loko tại Kauai, Hawaii bị vỡ làm 400 triệu gallon nước dội vào đầu cư dân dưới nó. Cột nước cao 18 feet ập xuống làm 7 tử vong cùng phá hủy nhiều nhà cửa. Đập LOKO hư hại cũng là 1 dấu hiệu cho sự già nua của 4,095 cái đập và 1819 cái đập khác đang ở vào giai đoạn rất rũi ro trên nước Mỹ. Cũng theo hội chuyên gia xây dựng Hoa kỳ (ASCE ) thì họ lại đánh giá chữ D cho hệ thống đập nước ngay chính nước họ là Hoa kỳ . Lại cũng theo họ ước tính cần 50 tỷ đầu tư sửa chữa.

LƯỚI ĐIỆN TOÀN LIÊN BANG ĐÃ QUÁ TẢI CẦN TU CHỈNH

Chúng ta còn nhớ một biến cố hi vọng thức tỉnh người dân Hoa kỳ vào ngày 14 tháng 8 năm 2003: toàn bộ một khu vực rộng lớn chưa từng có ở miền Bắc Hoa kỳ đã bị mất điện toàn bộ. Hơn 50 triệu khách hàng vùng tây bắc, trung tây nước Mỹ cùng 1 phần CANADA không có điện. Diện tích mất điện lên đến 3700 dặm vuông, các phi cảng tê liệt, 400000 khách đi xe điện ngầm tại NY bị kẹt. Hệ thống nước Cleverland bị đóng làm 1 triệu rưỡi người dân không có nước, các trường học tại tiểu bang Michigan đóng cửa thiệt hại ước khoảng 10 tỷ USD. Tai nạn này đã thôi thúc các nhà nghiên cứu tình hình thôi thúc chính phủ Hoa kỳ phải hiện đại hóa hệ thống lưới điện xuyên bang Hoa kỳ thích hợp kịp lúc với nhu cầu thế kỷ 21. Các chuyên gia nghiên cứu thấy rằng trong lúc sự tăng gia sản lượng điện hàng năm khoảng 2.4% từ 1992-2003 thì lạ lùng thay hoàn toàn không có mảy may đầu tư nào vào cơ sở hạ tầng này cả?

Chính từ gia tăng nhu cầu năng lượng song song với bế tắc đầu tư hứa hẹn sẽ còn nhiều tai nạn như trên về điện tại Hoa kỳ. Theo các chuyên gia thì Mỹ đang cần gia tăng hàng năm từ 283 triệu USD cho đến tổng cộng 3-4 tỷ USD trong 10 năm dùng hiện đại hóa mạng điện năng.

Chúng ta còn kể đến nhu cầu tái cấu trúc về trường ốc cũng cần cũng quan trọng như các thứ khác. Theo các chuyên gia ngay tại California cũng cần đầu từ hàng trăm tỷ USD. 

Chuyện đáng quan tâm của chúng ta chính nhu cầu đầu tư tái thiết hạ tầng cơ sở tại Mỹ vừa tạo hàng triệu công việc vừa chuẫn bị cho CƠ SỞ HẠ TẦNG cho nền kinh tế Hoa kỳ vào thế kỷ 21 . Đầy là công việc đáng làm theo quan niệm phát triển kinh tế.

Điều lạ lùng, giới bảo thủ đã không đặt trọng tâm vào việc này để cứu khối MAIN ST tức là đa số dân Mỹ trong lúc đó người dân Mỹ phải è lưng tiền thuế của mình để cứu mấy ông nhà giàu tại WALL ST trong hàng trăm tỷ Bail out. Song song vào đó họ còn cổ xúy đầu tư ra ngoại quốc làm giàu thiên hạ vừa giết hàng triệu công ăn việc làm của chính nước Mỹ vừa hiện đại hùng cường hóa cơ sở hạ tầng các nước ngoài vì quyền lợi tập đoàn đưa nước Mỹ từ vị trí hùng cường dần dà vào vị trí trụt hậu???

Câu hỏi phải chăng họ đã có sẵn cơ sở sản xuất và hạ tầng ổn định tại các nước có nhân công rẽ mạt còn người dân Mỹ chỉ có việc XÀI DÙNG thôi? 

Đặng tiểu Bình , Giang trạch Dân và ngay cả Hồ cẩm Đào họ chủ tâm một công hai việc.

Lợi dụng chủ thuyết Toàn Cầu Hóa xây dựng hạ tầng cơ sở cho quốc gia họ vừa ngoi lên vị trí cường quốc từ kinh tế lẫn quân sự. Với lý do cả hai cùng hưởng lợi và ngay cả lợi dụng lẫn nhau . 

Chỉ tiếc rằng những thành phần càng lúc càng khổ dần gồm:

-người dân Hoa kỳ tại chính quốc : ngày đêm thất nghiệp

-công nhân lao động với đồng lương thấp kém tại các nước đang được ngoại quốc ào ạt đầu tư.
- nợ công của các nước kém phát triển càng lúc càng tăng

Cuối cùng câu hỏi cho người dân Hoa kỳ : nuoc nào sẽ đảm đương vai trò thế giới của Hoa kỳ hiện nay Khi nước Mỹ không còn khả năng trả nợ ?
Trong khi đó chỉ 1% giới giàu có nhất tại Hoa kỳ sở hữu hết 42.7% tài chánh nước Mỹ còn 80% giới nghèo chỉ có 7% 1 (Wealth, Income, and Power
by G. William Domhoff) trong lúc này giới giàu có luôn luôn đòi hỏi giảm thuế với lý do "LÀM GIA TĂNG VIỆC LÀM" nhưng ngày đêm công ăn việc làm đều đều tuôn ra nước ngoài và người dân Mỹ phải è lưng gánh nợ từ đồng tiền giới này cùng Trung cộng ?

Những ngày gần tới đây, chắc hẳn kinh tế thế giới có thể lâm vào khủng hoảng không thể nào tránh được .

Rõ ràng lòng tham con người vô tận, và cũng rõ ràng đây là câu hỏi lớn cho quyền lợi toàn dân nước Mỹ?

xuân khê
============================== =======

tai lieu tham khao:

-Wikipedia.org : new deal , dust bowl 

- Dr. Myers-Lipton, Scott. Rebuild America solving Economic Crisis 

http://sociology.ucsc.edu/whorulesam...er/wealth.html

Không có nhận xét nào: