Chủ Nhật, 28 tháng 2, 2016

Một quốc gia được gọi là GIÀU CÓ và ĐÁNG ĐỂ SỐNG khi có 2 thứ này

Nhiều người còn mơ hồ khái niệm như thế nào là quốc gia giàu có và như thế nào là quốc gia hạnh phúc nhất, tức đáng để sống cả cuộc đời ở quốc gia đó.
Quy trình một quốc gia từ mức sống người dân nghèo, trung bình trở nên giàu có:
Bước 1: quốc gia A đang nghèo đói, không có siêu thị, trung tâm thương mại, không có ngân hàng, không có thị trường chứng khoán,…rạp chiếu phim, đường xã giữa các Tỉnh còn xấu, ổ gà nhiều, thô sơ,…cầu cống, hệ thống giao thông không có, cơ sở hạ tầng còn yếu kém.
Bước 2: quốc gia A mở rộng hợp tác với các nước khu vực, thế giới. Các quốc gia giàu có khác thấy quốc gia A có tài nguyên đất đai rộng, thiên nhiên màu mở, nhiều tài sản khoáng sản, dầu khí,…Nên họ tạo điều kiện cho quốc gia A vay tiền để phát triển kinh tế. Các nước cho quốc gia A vay và gọi là NỢ CÔNG. Vì quốc gia A nghèo đâu có tiền để phát triển.
Bước 3: Nhờ có vốn nên A đã thoát nghèo, nhờ những người dân nước này cần cù, kiên nhẫn, sáng tạo,… nên đất nước A trở thành nước phát triển, giao lưu với thế giới, mở rộng thị trường tài chính, trao đổi thương mại với nhiều quốc gia, đồng tiền nước này có giá trị trên thế giới,…
Ngay ở bước 3 trở về sau này sẽ chia ra Quốc gia nào phát triển theo hướng giàu có và đáng để sống với một quốc gia mà người dân đi làm có tiền lương bị nhà nước cướp lấy hết, hay tài sản tiết kiệm của họ bị nhà nước cướp luôn (đất nước nhiều tệ nạn xã hội không đáng sống, không bao giờ giàu có).
Quốc gia giàu có và đáng để sống:
Nhờ vay tiền và tập trung phát triển kinh tế, mấy năm đầu chưa có lời nên quốc gia A chưa trả lãi tiền vay của tài phiệt. Sau 10-15 năm, quốc gia A có 4-5 tập đoàn kinh tế tư nhân (chọn những người giỏi có tầm nhìn lãnh đạo, nhà nước chỉ quản lý để cho tư nhân kinh doanh) hoạt động trong lĩnh vực: điện thoại, ô tô, dầu khí, điện ảnh, siêu thị,…
Các tập đoàn kinh tế hùng mạnh có lợi nhuận, nộp cho ngân sách và trả nợ dần dần. Công nhân, người đi làm thuê có tiền lương họ đi mua VÀNG để tích lũy vì chính phủ nước họ giải thích, việc in tiền của chúng ta và thế giới sẽ có 1 lúc lạm phát tiền tệ tràn vào quốc gia chúng ta và nó sẽ làm tiền của quốc gia ta mất giá như thế giá trị tài sản bạn tích lũy, tiền lương sẽ bị mất giá, rẻ hơn trước.
Nên người dân cả nước, các tập đoàn kinh tế làm ra lợi nhuận 10 đồng thì trả nợ 4 đồng, sinh hoạt 3 đồng, tiết kiệm 1 đồng để mua VÀNG, còn 2 đồng đầu tư kinh doanh tiếp. Chính phủ nước họ tư vấn chi tiết từng quá trình chi tiêu tiền sao cho hợp lý sau khi kiếm về.
Sau 10-15 năm, quốc gia A trả hết nợ Công và người dân cả nước tích lũy 1.000 tấn Vàng. Chính phủ làm 1 động thái nữa là tiền tệ của quốc gia này đảo bảo bằng vàng và 4-5 tập đoàn kinh tế hùng mạnh. Nên giá trị tiền của quốc gia A trên thế giới có thanh khoản cao, nước nào cũng muốn sỡ hữu bằng cách mua trái phiếu của nước A (tức đưa tiền, tài sản cho nước A và nước A in tờ giấy làm đảo bảo).
Nhưng chính phủ nước A thấy vậy đủ rồi, không cần phát triển nữa, không cần phát hành trái phiếu cho các nước khác nữa.
Kết luận: quốc gia A làm 2 việc sau:
Thứ nhất, xây dựng tập đoàn kinh tế mạnh, có tầm ảnh hưởng nhất thế giới
Thứ hai, có người dân, doanh nghiệp tích lũy VÀNG để tránh bị hao mòn tài sản khi lạm phát tiền tệ xảy ra.
Sau khi phát triển trở thành nước giàu có, quốc gia A trả hết nợ công và không muốn phát hành trái phiếu để mượn các nước khác nữa. Nên họ không có bị lạm phát tiền tệ mãi mãi. Tiền tích lũy của dân, doanh nghiệp, lương hưu, quỹ môi trường tăng cao,…nên điều kiện quốc này là thiên đường, không có người nghèo.
Thực tế, đó là các quốc gia Thụy Sĩ, 1 số nước Bắc Âu. Mỹ không thuộc dạng này. Hàn Quốc thì mới mé mé à, chưa thuộc dạng này.

Thụy Sĩ bỏ phiếu trả lương 2.422 USD/tháng cho toàn dân

Quốc gia mà nhà nước thích không trả nợ công và thích cướp giá trị tài sản của người dân:
Sau khi vay tiền từ tài phiệt, nhà nước tự đứng ra kinh doanh, không cho tư nhân kinh doanh. Vì tiền vay nhiều quá, nên nhà nước không thích kinh doanh, thích lấy tiền đó và giữ làm của riêng của nhóm lợi ích, của riêng cá nhân mình. Bao nhiều tiền đi vay phát triển kinh tế thì giữ lại làm của riêng chia nhau ăn sài.
Sau 10-15 năm, đất nước không phát triển nhưng tới thời gian trả lãi vay của tài phiệt thì họ tạo ra lạm phát tiền tệ bằng cách tăng tỷ giá, phát hành trái phiếu, in tiền giấy nhiều để lấy tiền từ dân trả nợ. Thu tiền của dân để trả nợ bằng các cách sau:
Doanh nghiệp thì phá sản vì đóng thuế cao hơn trước
Người dân gửi tiền giấy tiền kiệm ở bank thì không có lãi mà còn bị lỗ vì có lạm phát cao hơn lãi suất tiền gửi
Tạo ra thị trường chứng khoán, bds để dụ người dân khá giả, giàu có vào chơi và cướp tiền của họ bằng cách phát hành cổ phiếu giá cao, sau đó giảm 100-500%,…bds đóng băng nhiều người dân đầu tư vào chết
Có 1 số người giữ vàng, đi mua vàng thì bị nhà nước cấp, hạn chế mua vàng vì họ biết dân giữ vàng thì họ sẽ không cướp được tài sản thông qua lạm phát tiền tệ
Tỷ lệ thất nghiệp cao, nên tệ nạn xã hội tăng lên mạnh.
Tổng kết bài viết:
Quốc gia nào có 2 thứ sau: những tập đoàn kinh tế có uy tín khu vực, thế giớicó lượng vàng hơn 2.000-3.000 tấn từ người dân, chính phủ tích trữ, thay vì dân giữ vàng thì người dân mua vàng và nhờ chính phủ giữ dùm và trả lãi suất cho dân or dân muốn giữ cũng được, nói chúng cho phép dân mua bán vàng thoải mái
Quốc gia Mỹ có đáng sống không: không đáng sống vì Chú Sam nợ công gần 20.000 tỷ usd từ các tài phiệt, nên hơn 330 triệu dân Mỹ phải đi cày để có tiền đóng thuế thu nhập doanh nghiệp, cá nhân rất cao để trả nợ. tỷ lệ thất nghiệp cao, tệ nạn xã hội nhiều. 1 Năm có 400.000-500.000 người chết vị các vụ xả súng nơi công công.
Bạn muốn biết quốc gia nào đáng sống chưa, nếu chưa tui nói ngắn hạn, quốc gia đủ tiêu chí này thì đáng sống.
Thứ nhất, có những tập đoàn kinh tế lớn
Thứ hai, có lượng vàng tích lũy nhiều, dân chúng được mua bán vàng thoải mái
Thứ ba, không có nợ công or có thì tỷ lệ rất ít.

Dương Văn Kháng, chàng trai nghèo ở xứ Bình Định

3 nhận xét:

Dương Văn Kháng nói...

Từ năm 2001, thị trường chứng khoán Việt Nam ra đời đã xuất hiện 1 số tầng lớp đại gia từ chứng khoán. Giai đoạn đầu nhờ may mắn có tới 500 đại gia chứng khoán với số tiền trên 500 tỷ vnd vì họ giữ cổ phiếu (tờ giấy ghi nợ của doanh nghiệp với cổ đông) có giá trị cao (chẳng hạn cp FPT giá 300.000 VND/cổ phiếu) sau khi chia tác nhiều lần còn 48.000 VND
TT Chứng khoán rất công bằng, ai giỏi thực sự thì mãi mãi có tiền và giữ tiền, từ 500 đại gia có tài sản trên 500 tỷ vnd những năm 2005-2006, thì đến nay 2016 chỉ còn 4-5 người à, đó là sự phân biệt giữ tư duy triệu phú với tư duy nông dân, làng xã.
Cách 4-5 triệu phú USD này tách biệt so với phần còn lại và họ biết cách kiếm tiền từ TTCK và rút lui đúng lúc. Vậy cách các chủ doanh nghiệp trên sàn kiếm tiền như thế nào.
Bước 1: họ có ít vốn, rủ bạn bè hùn vào, có số tiền 15-20 tỷ vnd, mở 1 công ty kinh doanh bds, chứng khoán, xuất khẩu, công nghệ thông tin, nông nghiệp, cao su - đa số họ là sân sau của nhà nước nên biết chính sách kinh tế của nhà nước trong 2-3 năm tới.
Bước 2: công ty phát triển họ kêu gọi mấy nhà tư vào để mở rộng cty, công ty tăng vốn từ 20 tỷ vnd lên 100 tỷ vnd, thu hút 80 tỷ vnd tiền thật từ hơn 100 nhà đầu tư khác bằng cách chủ doanh nghiệp in tờ giấy nơ (cổ phiếu) đưa cho các nhà đầu tư, lấy tiền mặt về
Bước 3: xin ủy ban ck cho niêm yết trên sàn ck để kêu gọi NDT bỏ tiền vào tiếp, khi lên sàn cho cổ phiếu tăng 200-300% để NDT chú ý về cp mình sau đó phát hành cổ phiếu để tăng vốn từ 100 tỷ vnd lên 1.000 tỷ vnd, tức rất nhiều NDT trên sàn bỏ 900 tỷ vnd để mua cp của công ty và công ty cứ thế in tờ giấy nợ (cổ phiếu) phát cho họ, vì thời công nghệ thông tin nên không cần giấy mực để in mà chỉ cần deposit lượng cp trong tài khoản trực tuyến của họ.
Bước 4: phát hành tăng vốn tiếp lên 2.000 tỷ vnd, tức NDT bỏ tiền thật 1.000 tỷ vnd nữa...
Kết quả: chủ doanh nghiệp chỉ cần bỏ vốn 20 tỷ vnd sau 10 năm mở công ty kiếm gần 1.800 tỷ vnd và tài sản công ty sỡ hữu nữa. Chủ doanh nghiệm tham hơn nữa. Đang lẻ 1.800 tỷ vnd là tiền thật của các chủ doanh nghiệp sỡ hữu tại công ty niêm yết, không có vay mượn thì họ lại tới ngân hàng vay 3.000 tỷ vnd lấy tài sản công ty ra đảm bảo. Dùng 1.800 tỷ vnd để mua cổ phần công ty bằng tiền vay bank, họ bán ra 1.800 tỷ vnd và rút ra tiền mặt chuyển ra nước ngoài vì biết sẽ có ngày VN nợ công nhiều, nợ xấu nhiều,...
Do vậy, hiện tại số cổ phiếu mà các chủ doanh nghiệp sở hữu tại công ty mình phần lớn là vốn vay từ bank, nên cổ phiếu xuống thì nợ xấu của bank cực cao, còn tiền thật chủ doanh nghiệp chuyển hết ra nước ngoài, do đó cp có xuống thì cty phá sản, nợ xấu tăng, chủ doanh nghiệp mất trắng ảo, sau đó họ im lặng và chuồn ra nước ngoài với số tiền khủng mà họ đã chuyển ra từ những năm 2006 rồi

Dương Văn Kháng nói...

Nếu 1 người dân đi làm thuê, làm thêm có tiền lương và tích lũy VÀNG từ 1999-2016 (17 năm) thì đến nãy vẫn giàu và khá giả mặc dù có khủng hoảng kinh tế và lạm phát tiền tệ thì vàng vẫn bảm đảm giá trị tiền, sức lao động họ bỏ ra.
Ví dụ: tui có quen thân với 1 thầy giáo dạy môn thể dục từ lớp 10-12 của tui. Năm nay thầy 55 tuổi. Vợ thầy cũng là giáo viên dạy môn Sử. 2 vợ chồng làm trong nghề giáo 25 năm.
Từ 1990 - 2012, 2 vợ chồng lãnh lương, sau khi chi tiêu sinh hoạt thì còn dư tiền, 2 vợ chồng mua 2 chỉ vàng/tháng để tiết kiệm. Nếu lúc đó mua trái phiếu chính phủ, gửi tiền vào ngân hàng tiết kiệm thì này mất sạch.
1 năm đầu tiền, 2 vợ chồng tích lũy 24 chỉ vàng = 2,4 lượng vàng, tức 2,4 cây vàng. Những năm nay vàng chỉ có 4-6 triệu/lượng nên 1 chỉ vàng có 400k - 600k vnd
1 năm sau, nhờ dạy thêm, tiền lương tăng nên 2 vợ chồng mua nhiều hơn năm trước 1 chỉ, tức 26 chỉ, 2,6 cây vàng
Làm 1 phép tính, từ 1990-2012 tức 22 năm, tức bài toán như sau:
t + (t +2) + (t+4) +.... (t +26) = (t là 24 chỉ vàng vì mỗi năm 2 vợ chồng tăng mua thêm 2 chỉ so với năm trước, = 22t + 182 (chỉ vàng) = 528 + 182 = 710 chỉ vàng = 71 lượng vàng = 71 cây vàng.
Năm 2012 vì 2 gia đình có đứa con gái học ở SG nên bán vàng giá 42 triệu/lượng với 71 lượng vàng = 2,98 tỷ vnd.
Bán vàng ra, thầy tui mua 1 cái nhà quận 7 giá 1,7 tỷ vnd để ở còn dư 1,2 tỷ vnd mua miếng đất ở Bình Dương có diện tích 7 x 50 = 350 m2 giá 1 tỷ, bỏ 300-400 triệu xây 15 phòng trọ kiếm 7,5 triệu/tháng (cho thuê 500vnd/tháng). Từ 2012 đến 2016 , tiền phòng trọ kiếm 360 triệu vnd, thầy dùng tiền nay mua vàng hết với giá trung bình 34 triệu/lượng, tức thầy có 10,5 lượng vàng tích lũy.
Kết luận: nếu chúng ta biết tích lũy tiền kiếm được sang vàng và bất động sản cho thuê thì dù chính trị có đấu đá, nợ công cao, khủng hoảng kinh tế, lạm phát,...cũng không ảnh hưởng đến tài sản của ta và tiền của chúng ta vẫn tăng lên nhiều.
Ấy thế mà, các vị chuyên gia kinh tế, giám đốc, TGD, chủ doanh nghiệp kinh doanh,...không biết điều cơ bản này nên đến năm 2014-2016 thì phá sản, gia đình lục đục vì làm ăn không tốt, thua lỗ....
Vậy từ 2016-2026 chúng ta cũng nên tích trữ vàng, bds cho thuê nếu có tiền dư vẫn được nhưng khó hơn xưa, vì nhà nước cho chúng ta tích trữ ít vàng, bds cho thuê giá cao hơn vì chí phí xây dựng tăng (do nợ công VN tăng).
Con người hơn nhau ở chỗ biết nghĩ đúng và biết làm đúng

Dương Văn Kháng nói...

Cái tư duy và suy nghĩ của người Việt kém quá. Bầu đức không mất đồng nào cả mà là Ngân Hàng cho doanh nghiệp HAG vay mất 4.700 tỷ vnd. Tại sao lạ vậy:
Những năm 2006, chủ doanh nào khôn thì làm cách như tui nói dưới đây. Còn chủ doanh nghiệp nào ngu thì tới năm 2011-2012 mới làm.
Ví dụ: chủ doanh nghiệp sở hữu 30% cổ phần tại DN đó bằng tiền của chính bản thân ông ta nên khi cổ phiếu giảm thì ông ta lỗ. Nhưng có 1 cách hay để chuyển khoảng lỗ sang người khác khi cổ phiếu giảm. Chủ doanh nghiệp thành lập 1 công ty TNHH do mình or người thân quản lý và bán 30% vốn của mình cho công ty TNHH đó, và rút tiền mặt về, chuyển ra nước ngoài. Hoặc chủ doanh nghiệp lấy tài sản công ty làm ts đảm bảo và vay ngân hàng, lấy danh cty mua 30% số cổ phần và chuyển tiền vừa bán cp ra cho công ty ra nước ngoài. Do đó, mới có các trường mua bán cổ phiếu quỹ.
Tui đi khắp nơi trên đất nước VN mà chưa thấy ai hiểu vấn đề này, ngây thơ quá

http://news.zing.vn/Bau-Duc-da-mat-4700-ty-dong-post621271.html