Nhiều người còn mơ hồ khái niệm
như thế nào là quốc gia giàu có và như thế nào là quốc gia hạnh phúc nhất, tức
đáng để sống cả cuộc đời ở quốc gia đó.
Quy trình một quốc gia từ mức sống người dân nghèo, trung bình trở
nên giàu có:
Bước 1: quốc
gia A đang nghèo đói, không có siêu thị, trung tâm thương mại, không có ngân
hàng, không có thị trường chứng khoán,…rạp chiếu phim, đường xã giữa các Tỉnh
còn xấu, ổ gà nhiều, thô sơ,…cầu cống, hệ thống giao thông không có, cơ sở hạ
tầng còn yếu kém.
Bước 2: quốc
gia A mở rộng hợp tác với các nước khu vực, thế giới. Các quốc gia giàu có khác
thấy quốc gia A có tài nguyên đất đai rộng, thiên nhiên màu mở, nhiều tài sản
khoáng sản, dầu khí,…Nên họ tạo điều kiện cho quốc gia A vay tiền để phát triển
kinh tế. Các nước cho quốc gia A vay và gọi là NỢ CÔNG. Vì quốc gia A nghèo đâu
có tiền để phát triển.
Bước 3: Nhờ
có vốn nên A đã thoát nghèo, nhờ những người dân nước này cần cù, kiên nhẫn,
sáng tạo,… nên đất nước A trở thành nước phát triển, giao lưu với thế giới, mở
rộng thị trường tài chính, trao đổi thương mại với nhiều quốc gia, đồng tiền
nước này có giá trị trên thế giới,…
Ngay ở bước 3 trở về sau này sẽ chia ra Quốc
gia nào phát triển theo hướng giàu có và đáng để sống với một quốc gia mà người
dân đi làm có tiền lương bị nhà nước cướp lấy hết, hay tài sản tiết kiệm của họ
bị nhà nước cướp luôn (đất nước nhiều tệ nạn xã hội không đáng sống, không bao
giờ giàu có).
Quốc gia giàu có và đáng để sống:
Nhờ vay tiền
và tập trung phát triển kinh tế, mấy năm đầu chưa có lời nên quốc gia A chưa
trả lãi tiền vay của tài phiệt. Sau 10-15 năm, quốc gia A có 4-5 tập đoàn kinh
tế tư nhân (chọn những người giỏi có tầm
nhìn lãnh đạo, nhà nước chỉ quản lý để cho tư nhân kinh doanh) hoạt động
trong lĩnh vực: điện thoại, ô tô, dầu khí, điện ảnh, siêu thị,…
Các tập đoàn
kinh tế hùng mạnh có lợi nhuận, nộp cho ngân sách và trả nợ dần dần. Công nhân,
người đi làm thuê có tiền lương họ đi mua VÀNG để tích lũy vì chính phủ nước họ
giải thích, việc in tiền của chúng ta và thế giới sẽ có 1 lúc lạm phát tiền tệ
tràn vào quốc gia chúng ta và nó sẽ làm tiền của quốc gia ta mất giá như thế
giá trị tài sản bạn tích lũy, tiền lương sẽ bị mất giá, rẻ hơn trước.
Nên người dân
cả nước, các tập đoàn kinh tế làm ra lợi nhuận 10 đồng thì trả nợ 4 đồng, sinh
hoạt 3 đồng, tiết kiệm 1 đồng để mua VÀNG, còn 2 đồng đầu tư kinh doanh tiếp.
Chính phủ nước họ tư vấn chi tiết từng quá trình chi tiêu tiền sao cho hợp lý
sau khi kiếm về.
Sau 10-15
năm, quốc gia A trả hết nợ Công và người dân cả nước tích lũy 1.000 tấn Vàng. Chính
phủ làm 1 động thái nữa là tiền tệ của quốc gia này đảo bảo bằng vàng và 4-5
tập đoàn kinh tế hùng mạnh. Nên giá trị tiền của quốc gia A trên thế giới có
thanh khoản cao, nước nào cũng muốn sỡ hữu bằng cách mua trái phiếu của nước A
(tức đưa tiền, tài sản cho nước A và nước A in tờ giấy làm đảo bảo).
Nhưng chính
phủ nước A thấy vậy đủ rồi, không cần phát triển nữa, không cần phát hành trái
phiếu cho các nước khác nữa.
Kết luận: quốc gia A làm 2 việc sau:
Thứ nhất, xây dựng tập đoàn kinh tế
mạnh, có tầm ảnh hưởng nhất thế giới
Thứ hai, có người dân, doanh nghiệp
tích lũy VÀNG để tránh bị hao mòn tài sản khi lạm phát tiền tệ xảy ra.
Sau khi phát
triển trở thành nước giàu có, quốc gia A trả hết nợ công và không muốn phát
hành trái phiếu để mượn các nước khác nữa. Nên họ không có bị lạm phát tiền tệ
mãi mãi. Tiền tích lũy của dân, doanh nghiệp, lương hưu, quỹ môi trường tăng
cao,…nên điều kiện quốc này là thiên đường, không có người nghèo.
Thực tế, đó
là các quốc gia Thụy Sĩ, 1 số nước Bắc Âu. Mỹ không thuộc dạng này. Hàn Quốc
thì mới mé mé à, chưa thuộc dạng này.
Thụy Sĩ bỏ phiếu trả lương 2.422 USD/tháng cho toàn dân
Quốc gia mà nhà nước thích không trả nợ
công và thích cướp giá trị tài sản của người dân:
Sau khi vay
tiền từ tài phiệt, nhà nước tự đứng ra kinh doanh, không cho tư nhân kinh
doanh. Vì tiền vay nhiều quá, nên nhà nước không thích kinh doanh, thích lấy
tiền đó và giữ làm của riêng của nhóm lợi ích, của riêng cá nhân mình. Bao
nhiều tiền đi vay phát triển kinh tế thì giữ lại làm của riêng chia nhau ăn
sài.
Sau 10-15
năm, đất nước không phát triển nhưng tới thời gian trả lãi vay của tài phiệt
thì họ tạo ra lạm phát tiền tệ bằng cách tăng tỷ giá, phát hành trái phiếu, in
tiền giấy nhiều để lấy tiền từ dân trả nợ. Thu tiền của dân để trả nợ bằng các
cách sau:
Doanh nghiệp
thì phá sản vì đóng thuế cao hơn trước
Người dân gửi
tiền giấy tiền kiệm ở bank thì không có lãi mà còn bị lỗ vì có lạm phát cao hơn
lãi suất tiền gửi
Tạo ra thị
trường chứng khoán, bds để dụ người dân khá giả, giàu có vào chơi và cướp tiền
của họ bằng cách phát hành cổ phiếu giá cao, sau đó giảm 100-500%,…bds đóng băng
nhiều người dân đầu tư vào chết
Có 1 số người
giữ vàng, đi mua vàng thì bị nhà nước cấp, hạn chế mua vàng vì họ biết dân giữ
vàng thì họ sẽ không cướp được tài sản thông qua lạm phát tiền tệ
Tỷ lệ thất nghiệp
cao, nên tệ nạn xã hội tăng lên mạnh.
Tổng kết
bài viết:
Quốc gia nào
có 2 thứ sau: những tập đoàn kinh tế có
uy tín khu vực, thế giới và có lượng
vàng hơn 2.000-3.000 tấn từ người dân, chính phủ tích trữ, thay vì dân giữ vàng
thì người dân mua vàng và nhờ chính phủ giữ dùm và trả lãi suất cho dân or dân
muốn giữ cũng được, nói chúng cho phép dân mua bán vàng thoải mái
Quốc gia Mỹ
có đáng sống không: không đáng sống vì Chú Sam nợ công gần 20.000 tỷ usd từ các
tài phiệt, nên hơn 330 triệu dân Mỹ phải đi cày để có tiền đóng thuế thu nhập
doanh nghiệp, cá nhân rất cao để trả nợ. tỷ lệ thất nghiệp cao, tệ nạn xã hội
nhiều. 1 Năm có 400.000-500.000 người chết vị các vụ xả súng nơi công công.
Bạn muốn biết
quốc gia nào đáng sống chưa, nếu chưa tui nói ngắn hạn, quốc gia đủ tiêu chí
này thì đáng sống.
Thứ nhất, có
những tập đoàn kinh tế lớn
Thứ hai, có lượng vàng tích lũy
nhiều, dân chúng được mua bán vàng thoải mái
Thứ ba, không có nợ công or có
thì tỷ lệ rất ít.
Dương Văn Kháng, chàng trai nghèo ở xứ Bình Định